Dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ 2022 đề ra "sandbox" thúc đẩy đổi mới

Hoàng Linh| 28/11/2022 11:02
Theo dõi ICTVietnam trên

Dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ 2022 nhằm làm rõ hơn các thuật ngữ và điều khoản nhằm theo kịp những tiến bộ công nghệ và hỗ trợ giải quyết các tranh chấp pháp lý trong vài năm qua.

Với sự phát triển của công nghệ và sự hội tụ của các phương thức liên lạc, phương tiện truyền thông và công nghệ, Bộ Truyền thông Ấn Độ đã khởi xướng một quy trình tham vấn các bên liên quan để tìm kiếm những khả năng và tạo điều kiện thuận lợi cho hoạt động kinh doanh và biến các dịch vụ số ở Ấn Độ thành hiện thực. Sau khi thực hiện các cuộc tham vấn và xem xét các thông lệ tốt nhất trên toàn cầu, dự thảo luật Viễn thông Ấn Độ năm 2022 đã được xây dựng.

Bối cảnh xây dựng luật

Ấn Độ đã đề ra khát vọng quốc gia số. Theo đó, lĩnh vực viễn thông sẽ đóng vai trò lớn để giấc mơ đó thành hiện thực. Thị trường viễn thông Ấn Độ là thị trường lớn thứ hai trên thế giới, vượt qua Mỹ vào năm 2019. Nước này hiện có hơn 1,1 tỷ thuê bao. Trong vài năm qua, lĩnh vực này đã phát triển theo cấp số nhân. Nhờ việc bãi bỏ các quy định về FDI, đây là một trong những lĩnh vực phát triển nhanh nhất.

Trong quý đầu tiên của năm tài chính 2022, tổng doanh thu của lĩnh vực là 64.810 crore. Tính đến tháng 4/2022, tổng số người đăng ký thuê bao đạt 1,16 tỷ. Trong 5 năm tới, sự thâm nhập của điện thoại di động và chi phí dữ liệu thấp hơn sẽ có thêm 500 triệu người dùng Internet mới.

5G cũng là động lực để Ấn Độ thúc đẩy xây dựng dự thảo Luật Viễn thông. Hồi tháng 10, Thủ tướng Narendra Modi đã khai trương dịch vụ 5G tại Hội nghị Di động Ấn Độ (IMC). Ấn Độ hiện là thành viên của một câu lạc bộ 5G bao gồm Hoa Kỳ, Hàn Quốc, Nhật Bản, Vương quốc Anh, các quốc gia châu Âu và Trung Quốc.

Dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ 2022 đề ra

Thủ tướng Ấn Độ Modi ra mắt dịch vụ 5G tại Ấn Độ (Ảnh: businesstoday.in)

Một số điều khoản, quy định của các luật liên quan được cho là không còn phù hợp cho sự phát triển của lĩnh vực trước sự tiến bộ của công nghệ. Trong số ba bộ luật điều chỉnh lĩnh vực viễn thông, bộ luật gần đây nhất đã được ban hành cách đây 70 năm. Ba bộ luật liên quan gồm Đạo luật điện báo Ấn Độ năm 1885, Đạo luật điện báo không dây Ấn Độ năm 1933 và Đạo luật Sở hữu đường dây điện năm 1950. Dự luật, nếu trở thành luật, sẽ thay thế những bộ luật cũ và cơ cấu lại khung pháp lý và quy định của ngành.

Dự luật được xây dựng cũng sẽ mở rộng định nghĩa về các dịch vụ viễn thông, bao gồm các dịch vụ liên lạc OTT như WhatsApp, Signal, Telegram và Google Meet. Các dịch vụ này sẽ tuân thủ các quy định cấp phép giống như các nhà cung cấp dịch vụ viễn thông (TSP). Nếu một công ty muốn cung cấp dịch vụ như vậy, công ty đó sẽ cần có Giấy phép dịch vụ truy cập hợp nhất (UASL). Do đó, các công ty sẽ cần lưu giữ thông tin như chi tiết KYC, tuân thủ các tiêu chuẩn mã hóa, v.v..

Giải quyết những bất cập

Dự thảo Luật Viễn thông cũng bổ sung các quy định nhằm giải quyết tình trạng mất khả năng thanh toán đối với các tài sản đang gặp khó khăn và miễn trừ các khoản phí đối với các công ty đang gặp khó khăn về tài chính.

Với việc 5G đang trở nên hiện hữu, việc xây dựng dự luật được xây dựng cần thiết. Một số thành phần của dự luật là cơ sở hạ tầng 5G và việc sử dụng phổ tần. Dự luật sẽ có các chính sách phân bổ phổ tần, cho phép các TSP khai thác toàn bộ phổ tần bằng cách chia sẻ, kinh doanh hoặc cho thuê bất kỳ phổ tần nào chưa được sử dụng.

Dự luật cũng nhắm tới giải quyết tin nhắn và cuộc gọi rác. Cần thực hiện các bước rộng hơn để hạn chế tin nhắn rác vì Ấn Độ là một trong những quốc gia bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi những tin nhắn rác này. Dự thảo cho biết bất kỳ tin nhắn nào là quảng cáo, quảng bá dịch vụ hoặc cơ hội kinh doanh chỉ có thể được gửi sau khi có sự đồng ý của người dùng. Dự thảo luật cũng đề xuất "Không làm phiền" để ghi lại sự đồng ý của người dùng.

Nói rộng ra, dự Luật nhằm mục đích đưa lĩnh vực viễn thông vào một trật tự nào đó. Hiệp hội các nhà khai thác di động của Ấn Độ (COAI), đại diện cho Reliance Jio, Bharti Airtel và Vodafone Idea, đã gọi đây là dự luật cải cách, một cột mốc quan trọng khác trong việc chuyển đổi lĩnh vực này sang một lĩnh vực hiện đại với khung pháp lý sẵn sàng cho tương lai.

Dự thảo luật có tham vấn Bộ luật truyền thông điện tử châu Âu ("EECC") – được hình thành theo Chỉ thị (UE) 2018/1972, cùng với các chỉ thị khác để thúc đẩy kết nối thông qua và truy cập vào các mạng dung lượng cao bao gồm mạng 5G, cạnh tranh hiệu quả và bảo mật mạng và dịch vụ ở EU và ở Vương quốc Anh đã được xem xét. EECC đã tính đến thực tế ngày nay của việc cung cấp các dịch vụ số thông qua sự hội tụ của viễn thông, truyền thông và công nghệ thông tin. Những chỉ thị này hiện đang được các quốc gia thành viên xem xét và đang được chuyển thành các luật.

Dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ 2022 đề ra

Thị trường viễn thông của Ấn Độ là thị trường lớn thứ hai trên thế giới (Ảnh: eitherview)

Cụ thể, dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ tập trung vào 4 trụ cột là sử dụng hiệu quả phổ tần, mang lại hiệu quả trong hoạch định chính sách, hỗ trợ đổi mới và bảo mật cho người dùng cuối.

Về mặt cấp phép, dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ năm 2022 đã mở rộng phạm vi cấp phép bằng cách đưa các dịch vụ OTT vào phạm vi của định nghĩa về dịch vụ viễn thông. Dự thảo luật đã xác định các dịch vụ viễn thông một cách cụ thể.

Mặc dù ý định của chính phủ là rõ ràng trong việc đưa ra quy định đơn giản đối với các dịch vụ như vậy, nhưng điều quan trọng là phải công nhận sự khác biệt trong các dịch vụ được cung cấp bởi những người tham gia hệ sinh thái khác nhau. Theo đó, khuyến nghị được đưa ra là, Cục Viễn thông (DoT) - Ấn Độ có thể xem xét tách biệt các nhà cung cấp dịch vụ truyền thông và nhà cung cấp dịch vụ nội dung.

Bằng cách mở rộng các tùy chọn hiện hành để cho phép phổ tần được sử dụng thông qua nhiều tùy chọn như đấu giá, chuyển nhượng và phân bổ hành chính, dự luật xem xét phân bổ phổ tần và đấu giá theo một cách mới để đảm bảo tài nguyên được sử dụng hiệu quả.

Hơn nữa, việc quy hoạch lại tần số hay việc cho thuê, hài hòa phổ tần đảm bảo hiệu quả sẽ được tập trung. Mặc dù dự luật quy định việc phân bổ phổ tần chủ yếu thông qua đấu giá, nhưng dự luật đưa ra quy trình phân bổ về mặt hành chính cho một số mục đích sử dụng theo quy định và cũng đưa ra tùy chọn "phân bổ theo bất kỳ cách nào khác, theo quy định".

Để đảm bảo quy định thúc đẩy tăng trưởng và không cản trở sự đổi mới, điều quan trọng là chính phủ và ngành viễn thông phải phối hợp làm việc để xác định các phương pháp đổi mới để phân bổ phổ tần thông qua điều khoản này.

Ngoài ra, vì các quy định chế độ cấp phép sẽ được hoàn thiện thông qua các quy định riêng biệt, điều quan trọng là các điều kiện cấp phép sẽ được bắt buộc thông qua quy định dưới luật phải có tham vấn rộng rãi để đảm bảo các bên liên quan có thể đưa ra các ý kiến toàn diện về khuôn khổ.

Về mặt chính sách, bằng cách nới lỏng các yêu cầu cấp phép đối với cơ sở hạ tầng viễn thông và thay thế bằng yêu cầu đăng ký, chính phủ đã đơn giản hóa quy trình tạo cơ sở hạ tầng số. Tương tự như vậy, để đảm bảo thiết bị không dây được phổ cập rộng rãi, dự luật thay thế các yêu cầu cấp phép bằng quy trình cấp phép.

Khía cạnh quan trọng khác của dự luật được đề xuất là tính liên tục của dịch vụ trong hoạt động - trước đây, khi các công ty viễn thông gặp phải các vụ kiện tụng và tài sản phổ tần của các công ty này bị "đóng băng", tính liên tục của dịch vụ bị ảnh hưởng do họ không thể bán lại phổ tần cho chính phủ. Dự thảo luật quy định người được cấp phép đang trải qua thủ tục phá sản hiện có thể tiếp tục hoạt động với điều kiện là đáp ứng các điều kiện quy định của dự luật.

Để thúc đẩy đổi mới, dự luật đề xuất thay thế Quỹ phổ cập dịch vụ (USOF) bằng Quỹ Phát triển Viễn thông (TDF). Động thái này nhằm mục đích tăng cường kết nối ở các khu vực đô thị chưa được phổ cập dịch vụ, R&D, phát triển kỹ năng bằng cách hỗ trợ các dự án thí điểm và tăng cường các công nghệ mới. Điều này sẽ cho phép quốc gia có một sân chơi bình đẳng trong quá trình phát triển công nghệ hiện có và có thể vượt trội trong một số công nghệ tương lai như 6G.

"Sandbox" thúc đẩy đổi mới

Dự luật cũng đề xuất một khung quy định thử nghiệm (sandbox) thúc đẩy sự đổi mới. Các điều khoản liên quan của dự luật, cho phép các công ty, công ty khởi nghiệp (startup) sử dụng sandbox để phát triển và thử nghiệm công nghệ mới và tạo điều kiện đổi mới theo một khuôn khổ linh hoạt phù hợp. Một khuôn khổ như vậy sẽ đáp ứng các điều khoản và điều kiện đặc biệt và miễn trừ khỏi các điều khoản và điều kiện của bất kỳ giấy phép, chuyển nhượng, đăng ký hoặc ủy quyền nào.

Dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ 2022 đề ra

Sandbox giúp Ấn Độ tập trung cho đổi mới (Ảnh: mint)

Các startup, doanh nghiệp nhỏ và vừa (SME), DN siêu nhỏ (MSME) cùng với công ty viễn thông và các bên liên quan khác được chính phủ hỗ trợ để "thất bại nhanh chóng và học hỏi nhanh" trong sandbox này. Điều này không chỉ trao quyền cho các startup mà còn tạo ra việc làm, giảm thời gian ra thị trường của các công nghệ mới và phức tạp, đồng thời giúp đảm bảo nguồn vốn cho một cam kết lâu dài.

Để giải quyết một số vấn đề an ninh và đặt an ninh quốc gia lên hàng đầu, dự luật trao quyền cho cơ quan quản lý quy định các tiêu chuẩn về thiết bị, mạng và dịch vụ.

Dự luật cũng đặt trách nhiệm cho chủ sở hữu giấy phép xác định người được cung cấp dịch vụ viễn thông và đồng thời yêu cầu người dùng cung cấp thông tin chi tiết thực để hạn chế mạo danh trong khi sử dụng dịch vụ viễn thông. Những khuôn khổ như vậy dự kiến sẽ đi một chặng đường dài trong việc nhận được tin tưởng của người dân, điều này sẽ thúc đẩy hơn nữa việc áp dụng kỹ thuật số trong nước.

Về mặt này, chính phủ nên xem xét các sáng kiến do Cơ quan quản lý Viễn thông Ấn Độ (TRAI) đề xuất về tin nhắn không mong muốn bằng cách đưa ra các hướng dẫn vận hành phức tạp đang được TSP và các đối tác hệ sinh thái triển khai thông qua một cơ sở hạ tầng chuỗi khối.

Liên quan đến quyền bắt buộc tìm kiếm thông tin, mục 51 của dự luật được đề xuất nên kèm theo các hướng dẫn được đặt ra rõ ràng để làm rõ các trường hợp và cách thức mà thông tin đó có thể được yêu cầu. Phạm vi của "thông tin" cũng cần được làm rõ để đảm bảo rằng thông tin độc quyền kinh doanh không bị bắt buộc phải tìm kiếm. Để duy trì tính bảo mật của thông tin đó, dự luật cũng phải quy định các kênh an toàn để chia sẻ thông tin đó.

Mặc dù dự thảo luật thể hiện ý định của chính phủ nhằm tạo điều kiện cho lĩnh vực này áp dụng chính sách điều tiết nhẹ nhàng, ưu tiên bảo mật cho người dùng cuối và đưa ra sự hỗ trợ pháp lý cho mọi điều khoản để cải thiện và nâng cao số lượng người dùng thông qua các mức chất lượng dịch vụ (QoS) cao hơn, nhưng điều đó sẽ rất quan trọng để chính phủ chứng minh tính liên tục của ý định này trong các chính sách, quy tắc và thông báo cho phép.

Điều quan trọng không kém đối với chính phủ là duy trì cách tiếp cận điều tiết phù hợp trên tinh thần và trong hành động để định hình cơ chế hoạt động của khuôn khổ này nhằm củng cố niềm tin của nhà đầu tư và không để quy định cản trở tăng trưởng và đổi mới./.

Bài liên quan
  • Hệ thống Aadhaar của Ấn Độ: Chuẩn mực về nhận dạng và quản trị số
    Aadhaar là hệ thống nhận dạng sinh trắc học tại Ấn Độ, cung cấp mã số nhận dạng gồm 12 chữ số duy nhất cho người dân dựa trên dữ liệu sinh trắc học và nhân khẩu học của họ. Mã số này do Cơ quan Nhận dạng thống nhất của Ấn Độ (UIDAI) cấp và được sử dụng để xác minh danh tính trong nhiều dịch vụ khác nhau.
Nổi bật Tạp chí Thông tin & Truyền thông
Đừng bỏ lỡ
Dự thảo Luật Viễn thông Ấn Độ 2022 đề ra "sandbox" thúc đẩy đổi mới
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO